Thứ Năm, 19 tháng 5, 2011


ĐỪNG ĐỢI


Thứ Tư, 18 tháng 5, 2011

tình mơ


Anh yêu em,anh chỉ nói thế thôi
Nói thế thôi cũng đã thừa rồi
Vì tình ái đâu cần ngôn ngữ
Tình từ tim, mà ngôn ngữ từ môi

Anh yêu em, em đã hiểu lâu rồi
Em đã hiểu từ ban đầu gặp gỡ
Anh hỏi thăm đường, em trỏ lối, thế thôi!
Em hiểu anh trong dáng dấp bồi hồi

Trong ánh mắt ngập ngừng xao xuyến
Em hiểu anh trong nắng chiều lưu luyến
Em hiểu anh từ tình mới đâm chồi
Từ hạnh phúc còn như bỡ ngỡ
Trong hồn anh quen nếp đau thương...
Có những đêm trăng óng ánh trên đồng
Trăng tắm sáng lên đầu em tóc rối
Trăng lấp ló qua hàng cây gió thổi...

Em là vầng trăng ngọc của đời anh
Anh không em, anh sẽ sống âm thầm
Như những tối trăng vàng lặn bóng
Đi bên em nghe ái tình đập sóng

Trong lòng anh hạnh phúc chan hòa
Ôi phút giây không thể xóa nhòa
Giây phút ấy, tình em chói tỏa
Ở trong anh, và tất cả xung quanh!
Anh ôm em, em ngạt thở vì anh
Nhưng em biết lòng anh say đắm quá
Gì ngây ngất bằng hôn lên đôi má
Mịn như hoa và đượm hương da!

Nắm tay em bao đau khổ phai nhòa
Khắp vũ trụ chỉ còn thương mến
Tình của em nhiệm mầu vô bờ bến
Hồn anh hầu tàn úa lại rờn xanh

Đời anh như chim hót trên cành
Tươi mát tựa màu xuân thơm ngát
Giọng ai buồn ngân nga câu hát
Bừng cơn mơ, trăng lạnh đã lên cao...

Gió ngoài song hiu hắt thổi vào
Rơi mấy cánh hoa đào trên chậu sứ...

TÌNH CÂM


Anh sợ lắm lòng anh xiêu đổ mất
Anh ngăn anh đừng qua lại nơi đây
Nhưng than ôi, em vắng bóng một ngày
Anh đã sống như người điên loạn nhất
Anh lạnh lẽo, em ơi, đừng tưởng thật
Anh cũng giống như vỏ ngoài quả đất
Chứa trong lòng bao khói lửa hôn me.
Anh nhìn em rồi lặng lẽ ra về
Để đau khổ, để âm thầm cay đắng
Không thể nữa, không làm sao cố gắng
Giữ cho tình câm nín ở trong tim
Nhưng còn chi, ngoài khao khát im lìm
Khi thương tích tình anh thầm rỏ máu
Lòng của em hờ hững thấy chi đâu!
Em có nghe trong tiếng thở u sầu
Bao yêu dấu đè sâu đang thổn thức
Em có hay trong quãng đời cơ cực
Nếu có em, trời đất lại rờn xanh!
Hãy thứ cho mơ ước của lòng anh
Mơ ước để đời đau thêm lạnh tối
Đường vào tim em, anh không có lối
Mỏi mắt chờ, em chẳng hé một giây!
Tâm linh anh ôi đã bị đọa đầy
Trong dáng dấp, trong nụ cười tiếng nói
Trong ánh mắt em, nàng tiên chói lọi!
Trong hững hờ, tan nát mộng cùng mơ
Tình của anh như một sớm sương mờ
Không được bóng vầng dương - Em - tỏa chiếu
Điều đau khổ em làm sao thấu hiểu!
- Lòng của em chưa một vết thương ghi
Thế nên anh cam chịu ôm ghì
Bao gai sắc của tình đau buốt ấy
Niềm an ủi, anh chỉ còn trông cậy
Ở thời gian em hỡi, em có hay!
(1963)
                   
  

Tình yêu


Tình yêu như thể rút thăm, 
Rút trúng thì sướng, rút nhầm thì đau. 
Tình yêu như thể đi câu, 
Anh nào chai mặt ngồi lâu mới tài. 
Tình yêu như thể quan tài, 
Mới lanh quanh ở bên ngoài đã run. 
Tình yêu như thể dây thun, 
Lúc co lúc giãn lúc thì đứt ngay. 
Tình yêu như thể người say, 
Lúc nào cũng tưởng đang bay trên trời. 
Tình yêu như thể điểm mười, 
Có học cho hết cả đời vẫn mong. 
Tình yêu như thể đuôi công, 
Trông thì đẹp đấy nhưng không ra gì. 
Tình yêu như thể bánh mì, 
Tây ta đều thích bởi vì nó ngon!

Thứ Hai, 16 tháng 5, 2011

KINH PHƯỚC ĐỨC

ĐỨC PHẬT DẠY


1. Lánh xa kẻ xấu ác
Được thân cận người hiền
Tôn kính bậc đáng kính 
 Là phước đức lớn nhất.


2. Sống trong môi trường tốt
Được tạo tác nhân lành
Được đi trên đường chánh
Là phước đức lớn nhất.


3. Có học có nghề hay
Biết kiên trì giới luật
Biết nói lời ái ngữ
Là phước đức lớn nhất.


4. Biết cung phụng mẹ cha
Yêu thương gia đình mình
Được hành nghề thích hợp
Là phước đức lớn nhất


5.Sống ngay thẳng bố thí
Giúp quyết thuộc thân bằng
Hành sự không tuỳ vết
Là phước đức lớn nhất.


6. Tránh không làm điều ác
Không say sưa nghiện ngập
Tin cần làm việc lành
Là phước đức lớn nhất.


7. Biết khiêm cung lễ độ
Tri túc và biết ơn
Không bỏ việc học đạo
Là phước đức lớn nhất.


8. Biết kiên trì phục thiện
Luôn cận giới xuất gia
Giữ pháp đàm học hỏi 
Là phước đức lớn nhất.


9. Sống tin cần tỉnh thức
Học chân lý nhiệm màu
Thực chứng được niết bàn
Là phước đức lớn nhất.


10. Chung đụng trong nhân dân
Tâm không hề lay chuyển
Phiền não hết an nhiên
Là phước đức lớn nhất.


AI SỐNG ĐƯỢC NHƯ THẾ 
ĐI ĐÂU CŨNG AN TOÀN
TỚI ĐÂU CŨNG VỮNG MẠNH
PHƯỚC ĐỨC CỦA TỰ THÂN
NAM MÔ BỔN SƯ THÍCH CA MÂU NI PHẬT (3 LẦN). 

Con gái

Trời sinh con gái trên đời,
Trời sinh con gái để đì con trai
Trời sinh con gái dễ thương,
Một mình con gái bằng mười con trai!

Trời sinh con gái hay cười,
Để con trai thấy rụng rời con tim.
Trời sinh con gái mắt huyền,
Nhỏ giọt nước mắt chùng lòng con trai.
Trời sinh con gái nói dai,
Để còn thuyết phục con trai thua mình.
Trời sinh con gái thích đùa,
Phá con trai, để tranh tài thấp cao.

Trời sinh con gái có duyên,.
Một lần gặp gỡ đêm về thức thao
Trời sinh con gái nói "hông",
Để con trai phải confuse suốt đời!!!
Trời sinh con gái thức khuya,
Làm con trai phải hàng ngày thức theo!!!
Trời sinh con gái hỏi nhiều,
Để con trai hết có đường quanh co.
Trời sinh con gái mắt to,
Để mà nhìn thấy con trai tận lòng ...

Hằng ngày vẫn cứ cầu mong,
Trời sinh con gái, con trai công bằng...

Thơ zề con trai!@

Ve vẻ vè ve
Lại vè nói xấu
Vào đây cào cấu
Cái hội con trai
Suốt ngày lai dai
Thuộc trai nhậu nhẹt
Vít ga phóng tẹt
Đích thị đua xe
Tiêm chích xì ke
Là trai nghiện ngập
Động tí đánh đập
Bản chất du côn
Ăn nói ôn tồn
Là trai có học
Ra đường trêu chọc
Há loại lăng nhăng
Ưa sống công bằng
Là trai có trí
Nói cười lí nhí
Đích thị giống Gay
Miệng hót khen hay
Là trai không thật

Con trai

Con trai giỏi nhất hứa liều 

Trước mặt con gái đủ điều hứa suông 

Con trai ăn nói luông thuôn

Trên trời dưới đất diễn tuồng thật hay 

Con trai giả bộ giả say 

Gặp con gái đẹp ... tỏ bày lời yêu 

Con trai cái miệng nói nhiều 

Trong lòng rỗng toét chứ yêu nỗi gì 

Con trai có tánh rất lì 

Ði cua con gái , cây si đứng trồng 

Con trai thường chẳng thật lòng 

Yêu sàm , yêu xở lòng vòng khó tin 

Con trai tật xấu linh tinh ... 

Vậy mà cứ tưởng đâu mình là ngoan 

Con trai hết sức ngang tàng 

Em em ngọt sớt ... rồi nàng nhớ nhung 

Con trai quậy phá lung tung 

Trời ơi đất hỡi .... anh hùng một cây 

Con trai tóm lại hết xài 

Mới nhìn thấy ghét.. nhìn hoài "ghét" thêm

trai

con trai thời nay chỉ thế thôi
yêu thương thề thốt bấy nhiêu lời 
lạ gì 2 chữ thật lòng ấy 
vừa nói đầu môi quên cuối môi
dẫu biết con trai là như thế
mà sao em vẫn mãi còn yêu
để rồi đau khổ mình em nhận
tan nát con tim thật đủ điều 

"Con trai tàn ác biết bao nhiêu
Lừa dối tình yêu đủ mọi điều
Không yêu cứ giả vờ say đắm
Để người con gái phải đăm chiêu".

"Đàn bà hai chữ "đau và khổ"
Đàn ông hai chữ"sở và khanh"
Đàn bà ba chữ "muôn đời khổ"
Đàn ông ba chữ"kẻ phụ tình".


Chỉ là bạn thôi

Mình với cậu chỉ là bạn thôi 
Không thể hơn, suốt đời chỉ vậy! 
Dù vắng cậu, mình có buồn thật đấy 
Nhưng buồn - đâu phải đã cô đơn!

Mình với cậu chưa có phút giận hờn 
Nhớ về cậu chưa bao giờ mình... khóc 
Gặp nhau ở cầu thang, chỉ cười bằng mắt 
Chỉ cười hoài... vì là bạn, không hơn!

Cậu ở bên, mình luôn thấy rất vui 
Nhưng không bực nếu cậu đi cùng người khác 
Và hồng trắng là hoa mình yêu nhất 
Cậu biết rồi... Sao lại tặng hồng nhung?

Mình với cậu chỉ là bạn thôi!

Tôi lớn lên cùng tuổi thơ

Tôi lớn lên cùng tuổi thơ của tôi 
Cùng những con đường đạp xe không mệt mỏi 
Những buổi chiều “dịu dàng không chịu nổi” 
Những cái tên như khắc chạm trong đầu

Cứ ngỡ rằng mình đã lớn từ lâu 
Sao càng lớn càng mơ về thơ ấu? 
Lấy ngây thơ trèo me, nhặt sấu 
Làm thước đo cho những quãng đời

Tôi như người của năm tháng xa vời 
Nhặt nhạnh những cũ xưa gom góp về thực tại 
Tập làm người với những điều khôn dại 
Tập nhìn đời nhân hậu như trẻ thơ

Cô bé con hai bím tóc ngày xưa 
Luôn nhìn tôi (thật buồn cười!) nghiêm nghị 
Tôi có quên, có quên gì không nhỉ: 
Ngôi nhà thân yêu nuôi lớn những ước mơ

Câu chuyện kể đêm mưa với kết thúc bất ngờ 
Những trò chơi triền miên bên đống cát 
Đêm lửa trại người đàn, người hát 
Ngày ra trường nước mắt đẫm vai nhau...

Tôi bước đi về nơi đâu, nơi đâu 
Cũng thấy mình bé hơn cô bé có hai bím tóc 
Nhớ về tuổi thơ mình và khóc 
Và lớn lên...

tình bạn

Năm tháng cứ đầy lên. Tình bạn
Cũng đầy lên những kỷ niệm thân yêu
Những mẩu thư viết vội cuối chiều
Gài lên cửa, đợi người về sẽ đọc
Trong cả những ước mơ ta không đơn độc
Có bạn thân bên cạnh cùng mơ
Cùng luận bàn về thời cuộc... ngây thơ
Cùng tưởng tượng bao điều ngốc nghếch
Cùng kể cho nhau câu chuyện không đoạn kết
Về mối tình chớm nở trong tim
Và một vài lần ta bỗng lặng im
Cứ ngồi thế đến khi chiều tắt nắng

Bạn thân ơi, dù ở nơi xa vắng
Chưa bao giờ tôi thấy bạn rời tôi
Khi tôi vui cũng nghe tiếng bạn cười
Khi đau đớn, tôi nhìn ra cửa sổ
Những tin nhắn bay qua khung cửa
Chạm vào tôi âu yếm, vỗ về
Trái tim tôi vui sướng lắng nghe
Lời lặng lẽ bạn gửi bằng ý nghĩ

Tình bạn có bền hơn tình yêu không nhỉ?
Chẳng đam mê, cuồng dại trong hồn
Chẳng nhớ nhung tím thẫm cả hoàng hôn
Chẳng làm má rực lên màu lửa
Tình bạn là ngôi nhà không khóa cửa
Ta bước vào nào ngại ngần gì
Nhận ấm êm rồi lại bước chân đi
Đường xa lắc tìm riêng mình hạnh phúc…

Cha

Cha nuôi con khôn lớn nên người
Dạy cho con từng lời từng lời một
Giữa cuộc đời còn nhiều trắc trở
Cha dạy con bằng chính cuộc đời cha.
Cha muốn con đứng trên vai cha 
Vươn tới những chân trời mơ ước
Vượt lên những chặng đường gió ngược
Ngẩng cao đầu, tiến bước đi lên.
Con nhớ ...
Tuổi thơ, cha dạy con nếp sống
Dạy cho con tập xếp chăn màn
Cha dạy chị em con học viết 
Vần thơ gởi mẹ nơi phương xa.
Cha dạy chị em con học chữ
"Hiếu thảo, lễ phép, chăm học, chăm làm”
Cha luôn mong con tự khám phá
Tự tìm ra chân lí cuộc đời con.
Cha thắp cho con nguồn tri thức
Nguồn trí tuệ , nguồn hạnh phúc tương lai 
Cha dạy con cách đối nhân xử thế
Dạy cho con biết lẽ sống cuộc đời.
Tình thương cho con là tất cả
Là nổi niềm ấp ủ cuộc đời cha
Trắng đêm thâu cha ngồi thao thức
Thắp sáng đèn lo hạnh phúc chúng con.
Núi dù cao nhưng cũng trong tầm mắt
Con sẽ vượt qua, ngước về xa
Đứng trên đỉnh núi, con mãi gọi
Gọi mãi tên cha ...cha chúng con.

Mẹ

Tha thứ cho con, mẹ 
Con đã quên lời mẹ ân cần 
Con nhầm tưởng mình đã biết dại khôn 
Con nhầm tưởng mình không là đứa trẻ 
Trăm năm thèm tiếng vỗ về 

Mẹ đừng im lặng thế 
Mẹ đừng xa xót thế 
Sao mẹ không mắng con 
Con đã đánh mất quyền được làm đứa trẻ 
Quyền được sợ chiếc roi tre mẹ giắt ở mái nhà 

Con nào có gì sau năm tháng đi xa 
Chỉ đôi tay đã bầm nhiều vết cứa 
Chỉ đôi mắt dửng dưng tàn tro bếp lửa 
Tiếng thở dài trong mỗi bước chân qua 

Con không giàu hơn sau năm tháng xa nhà 
Nước mắt cũng nghèo đi 
Niềm tin cũng nghèo đi 
Và hạnh phúc là cánh diều ảo ảnh 

Mẹ ơi, con thèm được khóc 
Thèm được mẹ dỗ dành 
Mẹ cầm lấy chiếc roi tre đi mẹ 
May ra con còn nước mắt 
Con chưa lớn đó chính là sự thật 

Tha thứ cho con, mẹ 
Con đã mang trái tim mẹ trong lồng ngực con đi 
Và thương tổn 
Con biết làm gì bây giờ 
Khi máu chảy đã lạnh lùng sắc đỏ 

Mẹ đừng im lặng thế 
Mẹ đừng xa xót thế 
Mẹ cầm lấy chiếc roi tre đi mẹ...

Gửi mẹ - Lưu Quang Vũ
Trên đời chẳng ai lo cho ta bằng mẹ 
Cũng chẳng ai ta làm khổ nhiều như mẹ của ta 
Mẹ ơi nếu con được sống lại tuổi thơ 
Con sẽ chẳng bao giờ mải chơi trốn học 
Đứa con trai nhiều lỗi lầm ương ngạnh 
Sẽ không lần nào làm mẹ xót xa 

Ước mẹ trẻ hoài như buổi mới gặp cha 
Ước con được sống suốt đời bên mẹ 
Mẹ muốn ăn cá thu con chẳng nề xuống bể 
Chẳng ngại lên ngàn kiếm đọt măng mai 
Nhưng xứ sở ta quân Mỹ tới rồi 
Cùng bè bạn con lên đường đuổi giặc 

Mẹ vui vẻ gánh lấy phần khó nhọc 
Việc cơ quan việc Đảng việc nhà 
Đánh Pháp năm xưa đánh Mỹ bây giờ 
Quen vất vả mẹ quản gì sương nắng 

Đêm nay con nằm rừng xa gió lạnh 
Mẹ nghỉ chưa hay đã thức rồi 
Suốt một đời chưa có lúc nghỉ ngơi 
Nghĩ thương mẹ giận quân thù quá đỗi 

Lo trước mọi điều mẹ thường ít nói 
Mắt tin yêu nhìn thấu tận đường xa 
Mọi giả dối quanh co mọi tàn bạo hận thù 
Đều nát vụn trước mắt hiền của mẹ 

Dẫu cuộc đời là con đường dài thế 
Con sẽ đi qua mọi đèo dốc trông gai 
Bằng đôi chân của mẹ mẹ ơi.